Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2012

Qua bữa cơm trưa xong thì mình thấy bần thần, mỏi mệt. Ánh nắng đã ngập tran nhưng cứ thấy ren rét, lành lạnh nên về phòng... trùm mền nằm nghỉ. Bà xã sờ trán rồi thốt lên: "Anh sốt rồi"!

Mấy ngày trước tết công việc lu bù, khá cực khiến mình cảm ho, viêm họng, cứ nghĩ qua ngày cuối đóng cửa tiệm là ổn, vậy mà...

Bà xã chạy sang mấy phòng bên xin được vỉ Decolgen, xực một viên hồi sau thì ổn, hết sốt nhưng sức lực trong người cứ như rơi rớt nơi đâu, mình mẩy thì ê ẩm! Vậy là dự định từ đấy xuất phát đi hồ Dầu Tiếng, núi Cậu... để du hí đầu năm coi như toi rồi, hẹn lần sau vậy. Tết năm trước cũng bệnh te tua, tết năm này cũng tả tơi dù có khá hơn - chắc do vận rủi vẫn đeo đuổi ngày đầu năm không rời, kha kha...

< Chái lá bên hồ, trong đó có bộ "salon" đá tảng. Đây là một trong những bộ bàn ghế rất đặc trưng tại đây với mặt trên sáng bóng, quanh thân thì sần sùi. Áo phao mới cũng treo sẳn bên cạnh, thích bơi thì nhào vô.

Nhưng chả sao cả, quanh đây cũng khối cảnh đẹp, cũng lắm hình ảnh sinh hoạt của người dân trong những ngày đầu xuân nên không thiếu thứ để ngắm nghía đâu.

< Một chốn để luyện yoga khác ngoài hội trường, mình chộp từ phía sau.

Giảm sốt, hết rét là mình vứt mền rồi long rong ra ngoài đi lang bang trong các ngóc ngách của làng.
< Vài cụ cao tuổi đàm đạo bên hàng hiên.

Giấc trưa yên tĩnh (à, ở đây lúc nào cũng yên tĩnh mà) chỉ nghe tiếng xì xào của đôi bà cụ bàn chuyện thế thái nhân tình ở đàng kia, phía này có tiếng lanh lãnh trong veo của loài chim gì đó.
< Rộng pà kố, bà xã vô đây bữa đầu cũng từng đi lạc...

Từ đây, nếu xuất phát đi hồ Dầu Tiếng, núi Cậu không khó: bạn cứ theo đường Trung Lập (Làng an dưỡng Ba Thương thuộc ấp Ràng, xã Trung Lập Thượng) chạy thẳng cho đến khi nào gặp ngã 3 TL6 cắt ngang. Rẽ phải sẽ đến Khu di tích Địa đạo Củ Chi và ghé vào muốn muốn tham quan...
< Ngõ này ra cổng bên.

Kế đó có thể đi tiếp theo đường 15 đến ngã 3 TL744 > quẹo trái rồi chạy thẳng cho đến thị trấn Dầu Tiếng. Từ thị trấn có đường vành đai ra bờ hồ và đi núi Cậu.
< Một miền nắng ấm xuân vàng.

Hồ Dầu Tiếng là di tích danh thắng đẹp hàng đầu của tỉnh Bình Dương, hồ được vây quanh với quần thể núi gồm 21 ngọn (7 ngọn lớn và 14 ngọn nhỏ), trong đó có núi Cậu. Ngay chân núi có chùa Thái Sơn do hòa thương Thích Đạt Phẩm xây dựng 1988.
< Tĩnh lặng...
< Một mình một cõi riêng tư.

Nghĩ bâng quơ đường đi rồi trở về hiện tại. Xem ra nhiều khi tính toán trước hàng tháng chứ cũng không qua sự sắp đặt của ông Trời, lắm khi một chuyến không tính chi lại - gặp một phút ngẫu hứng lại có được chuyến phượt ra trò, khoài nhỉ.
< Một góc hồ sen phía sau.
< Chạng vạng.
< Nếu bạn đưa mẫu vào đây chụp thi tha hồ làm dáng, cũng không ai quấy rầy - tránh cuối tuần nhé.
< Dưới dàn bông giấy.
< Hoàng hôn đổ xuống hồ sen.
Ngẫm ra: Những căn nhà xinh xinh và đường lớn trong đây tạo ra vòng tròn với nhiều lớp, hồ trung tâm là tâm điểm.

< Phòng mình đây, mình không thích chụp cảnh này do máy zoom thấp nên thường chỉ lấy được một góc...

< TV. tủ lạnh, máy lạnh, ĐT, tủ âm... đầy đủ. WC rất rộng và sạch bong, nước nóng ok...

Tối lấy xe phóng ra ngoài chạy loanh quanh. Trên TL7 có một hội chợ kiểu làng quê nho nhỏ với xổ số, lô tô, cận tết đông khách nhưng bây giờ chỉ có vài khách trong tiếng xập xình - có lẽ đã dụ bà con tiêu hết tiền cả rồi.

Những cánh đồng chung quanh xanh mướt nên khi chạy ngang: các chú rầy nâu cứ lộp độp vô mặt - kéo kiếng che của nón bảo hiểm xuống là ổn, coi như chút màn chào năm mới.
Muỗi khá nhiều tại đây nhưng đã qua một ngày mà bọn mình dính bất kỳ một vết chích nào, có lẽ anh em nhà muỗi ở ấp Ràng này chỉ tập thiền và ăn chay chăng? Người ta có để sẳng trong phòng bình xịt muỗi, mùng trong tủ nhưng cũng chả xài đến, vậy là bọn muỗi cũng thích chung sống "hòa bình".

Còn tiếp phần cuối
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần cuối

Du lịch, GO!

Xem thêm: Làng an dưỡng Ba Thương

0 nhận xét :

Đăng nhận xét