Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Gần 8.000 thành viên tham gia trên diễn đàn trực tuyến, với gần 200 thành viên tích cực, thường xuyên tổ chức các chuyến đi dài hàng trăm km bằng xe đạp. Đó chính là Ê mông.

Chinh phục bằng “ngựa chiến” 

Ê mông (eMông) thực sự là một cái tên đã quá quen thuộc với các bạn trẻ yêu thích du lịch khám phá, đặc biệt là những ai thích “phượt” bằng ngựa sắt. Dù có khó khăn như thế nào, thì cũng có quá nhiều lý do để eMông trung thành với chiếc xe đạp trong những chuyến đi trong suốt 4 năm qua.
Với xe đạp, không quá chậm để có thể đến được đích, không quá nhanh để có thể cảm nhận được những nét đẹp trên suốt chặng đường đi. Mệt thì có thể dắt xe thong dong trên đường, nhẹ nhàng và không cồng kềnh như các phương tiện khác. Xe đạp cũng có thể theo họ tiến vào bất cứ cung đường nào, dù là chật hẹp hay lầy lội nhất.

Thêm vào đó, đi xe đạp chính là một cách tăng cường, luyện tập cho sức khỏe bản thân. Là cách bảo vệ và tuyên truyền bảo vệ môi trường hiệu quả nhất. Chuyện xả rác trên đường đi với các thành viên eMông không bao giờ xảy ra. Sau mỗi giờ phút nghỉ ngơi, họ luôn thu gom lại vật dụng, kể cả rác thải vào các túi nilon và mang theo trên đường.

Hạnh phúc của chuyến đi là ở quãng đường chứ không phải đích đến

Du lịch bằng xe đạp, thậm chí là cả những chuyến đi xa hàng ngàn km, vượt qua suối, đèo hiểm trở. Chỉ cần nghe như vậy thôi đã đủ thấy chuyến đi sẽ vất vả như thế nào rồi. Vậy mà thành viên eMông cứ ngày một tăng lên theo cấp số cộng, đặc biệt hơn nữa, eMông không thiếu các bạn nữ, thậm chí, rất nhiều nữ nhi eMông còn là người khởi xướng những chuyến đi đầy táo bạo này.

Nếu như bạn cứ băn khoăn, đi đường xa bằng xe đạp sẽ vất vả lắm, sẽ phải chuẩn bị nhiều thứ lắm, sẽ cần sức khỏe tốt lắm, phải luyện tập nhiều lắm… để rồi bỏ qua chuyến đi mà bạn chưa từng tham gia, như vậy là bạn đã thua chính bản thân mình rồi.

Thành viên eMông không thế, họ coi xe đạp là phương tiện chứ không phải mục đích. Họ thích khám phá bằng xe đạp chứ không để chuyện đạp xe sẽ khó khăn như thế nào quẩn quanh trong ý nghĩ. Cứ xách balô lên vai, leo lên chiếc xe đạp và đi thôi.

Mệt thì sẽ nghỉ, có thể ngã nhưng rồi lại đứng dậy, khi nào đói tất cả dừng lại ăn, khi nào màn đêm buông xuống thì cùng nhau dừng chân. Hành trình trên đường không thiếu những nụ cười và cái nhìn khám phá mới, cứ như thế cho đến khi đích trước mặt hiện ra. Và họ biết được rằng mình đã chinh phục được con đường này, chinh phục được nỗi sợ hãi ban đầu sẽ chẳng thể làm nổi. Chỉ là du lịch thôi, nhưng trên chiếc yên xe ấy, với họ là cả một triết lý sống.

“Chúng tôi đã chinh phục thành công Tây Côn Lĩnh với bánh mỳ trong balo và nước suối trên đường đi. Không một tấm bản đồ hay một người dẫn đường nào, chúng tôi vượt qua gần như tất cả những khó khăn: leo dốc sỏi đá, rẽ cây rừng lấy lối đi trong đêm mù mịt mưa gió. Bao lần vấp ngã, bao lần cả người lẫn xe trong đám bùn lầy, tay chân mặt mũi trầy xước bởi đủ thứ... Không phủ nhận đã có thật nhiều lúc mỗi cá nhân chùn bước, nhưng cuối cùng, chúng tôi cũng đã vượt qua.

Sẽ không ai trong chúng tôi quên được cảm giác tuyệt vời, cảm giác khi sáng mở cửa lều nhìn ra ngoài thấy bên kia biển mây là mặt trời le lói leo lên qua đỉnh Tây Côn Lĩnh.” Anh Long – admin của emong.org và cũng là thành viên của CLB eMông nhớ lại những ngày tháng chinh phục Tây Côn Lĩnh trên chiếc xe đạp.

Teen mê mẩn phượt bằng... "xế điếc"

Du lịch, GO! - Theo Nguyễn Hằng (Kienthuc)

0 nhận xét :

Đăng nhận xét