Hà Giang - một tỉnh thuộc đông bắc Việt Nam - Phía Đông giáp tỉnh Cao Bằng, phía Tây giáp tỉnh Yên Bái và Lào Cai, phía Nam giáp tỉnh Tuyên Quang. Về phía Bắc, Hà Giang giáp châu tự trị dân tộc Choang và Miêu Văn Sơn của TQ.
Hà Giang có nhiều núi non hùng vĩ, có đỉnh Tây Côn Lĩnh (2419 m) và ngọn Kiều Liêu Ti (2402m) là cao nhất. Hà Giang cũng có nhiều khu rừng nguyên sinh, nhiều gỗ quý và có tới hàng ngàn loại cây dược liệu. Động vật có hổ, công, trĩ, tê tê, và nhiều loại chim thú phong phú khác.
Trong mắt du khách Tây, Hà Giang như một vùng đất mang vẻ đẹp truyền thống của nhiều sắc tộc thiểu số. Họ gọi đó là vùng đất mây phủ để phần nào tả về vẻ đẹp nguyên sơ của Hà Giang.
Du khách Tây thường bắt chuyến xe lửa có khoang ngủ hoặc một chuyến xe buýt để đi từ Hà Nội đến Hà Giang.
Nhiều du khách đến từ nước ngoài cho rằng mùa đẹp nhất trong năm để du lịch Hà Giang với thời tiết trong lành, khung cảnh tươi đẹp là mùa thu và mùa xuân.
< Người dân tộc bản địa đang thu hoạch mùa vụ mới từ những thửa ruộng bậc thang.
< Huyện Đồng Văn có chung đường biên giới với Trung Quốc.
< Chợ ở xã Sà Phìn là nơi tập trung những người bán dạo gia cầm, rượu bắp địa phương, bia Trung Quốc, quần áo dân tộc rực rỡ và vật dụng gia đình.
< Quần áo rực rỡ của các sắc dân địa phương bán tại chợ Sà Phìn.
Cung đường từ Đồng Văn đến Mèo Vạc băng qua những thửa ruộng bậc thang và những rặng núi đá vôi đẹp hùng vĩ.
< Một người bán rau ở chợ Sà Phìn.
< Dinh thự nhà Vương được xây dựng trên một ngọn đồi hình mai rùa gần xã Sà Phìn với ý nghĩa vương triều sẽ trị vì lâu dài, nay đã trở thành nhà bảo tàng.
< Cà phê Phố Cổ ở Đồng Văn là ngôi nhà trăm tuổi từng là nơi buôn bán giao thương ngày xưa, nay chuyển thành quán cà phê.
Du lịch, GO! - Theo KH.NGỌC - TTO (New York Times)
Hà Giang có nhiều núi non hùng vĩ, có đỉnh Tây Côn Lĩnh (2419 m) và ngọn Kiều Liêu Ti (2402m) là cao nhất. Hà Giang cũng có nhiều khu rừng nguyên sinh, nhiều gỗ quý và có tới hàng ngàn loại cây dược liệu. Động vật có hổ, công, trĩ, tê tê, và nhiều loại chim thú phong phú khác.
Trong mắt du khách Tây, Hà Giang như một vùng đất mang vẻ đẹp truyền thống của nhiều sắc tộc thiểu số. Họ gọi đó là vùng đất mây phủ để phần nào tả về vẻ đẹp nguyên sơ của Hà Giang.
Du khách Tây thường bắt chuyến xe lửa có khoang ngủ hoặc một chuyến xe buýt để đi từ Hà Nội đến Hà Giang.
Nhiều du khách đến từ nước ngoài cho rằng mùa đẹp nhất trong năm để du lịch Hà Giang với thời tiết trong lành, khung cảnh tươi đẹp là mùa thu và mùa xuân.
< Người dân tộc bản địa đang thu hoạch mùa vụ mới từ những thửa ruộng bậc thang.
< Huyện Đồng Văn có chung đường biên giới với Trung Quốc.
< Chợ ở xã Sà Phìn là nơi tập trung những người bán dạo gia cầm, rượu bắp địa phương, bia Trung Quốc, quần áo dân tộc rực rỡ và vật dụng gia đình.
< Quần áo rực rỡ của các sắc dân địa phương bán tại chợ Sà Phìn.
Cung đường từ Đồng Văn đến Mèo Vạc băng qua những thửa ruộng bậc thang và những rặng núi đá vôi đẹp hùng vĩ.
< Một người bán rau ở chợ Sà Phìn.
< Dinh thự nhà Vương được xây dựng trên một ngọn đồi hình mai rùa gần xã Sà Phìn với ý nghĩa vương triều sẽ trị vì lâu dài, nay đã trở thành nhà bảo tàng.
< Cà phê Phố Cổ ở Đồng Văn là ngôi nhà trăm tuổi từng là nơi buôn bán giao thương ngày xưa, nay chuyển thành quán cà phê.
Du lịch, GO! - Theo KH.NGỌC - TTO (New York Times)
0 nhận xét :
Đăng nhận xét